Lang thang tản mạn trên các diễn đàn, trang web, mình vô tình bắt gặp được vài mẩu truyện cực ngắn, nhưng trong mỗi câu chuyện đấy, ta sẽ bắt gặp được một vài hình ảnh quen thuộc trong cuộc đời, mình xin chia sẻ cùng anh em BBer để góp vui, hi vọng anh em đón nhận nhiệt tình ^^. Mẹ tôi! Mẹ tần tảo cho tôi khôn lớn, vai Mẹ nặng hơn khi tôi vào đại học. Ba năm đại học xa nhà, tuần nào tôi cũng viết thư cho Mẹ, Mẹ cầm thư tôi mà rớt nước mắt, vui thật nhiều nhưng Mẹ tôi có biết tôi nói gì với Mẹ đâu. Mẹ tôi không biết chữ! Lòng Mẹ Nhà nghèo, chạy vay mãi mới được xuất hợp tác lao động, Thanh coi đó như cách duy nhứt để giúp đỡ gia đình. Nhưng ảo mộng chóng tan. Xứ người chẳng phải là thiên đường. Thanh chỉ còn biết làm quần quật và dành dụm từng đồng. Để nhà khỏi buồn, trong thư Thanh tô vẽ về một cuộc sống chỉ có trong mơ. Ngày về, mọi người mừng rỡ nhận quà, Thanh lại tiếp tục nói về cuộc sống trong mơ. Đêm. Chỉ có Mẹ. Hết nắn tay, nắn chân Thanh rồi Mẹ lại sụt sùi. Thanh nghẹn ngào khi nghe Mẹ nói: “Dối Mẹ làm gì! Giơ xương thế kia thì làm sao mà sung sướng được hở con!”. Sống ở đời Từ hồi còn học trung học, cha tôi có thói quen vặn đồng hồ chạy nhanh năm phút. Rồi vào đại học, ra trường, đi tìm việc làm, lập gia đình… cha tôi vẫn giữ thói quen như thế. Cha dạy tôi: “Phải luôn tôn trọng giờ giấc, và đừng để ai khó chịu vì mình chậm trễ con ạ”. Năm ngoái được thăng chức giám đốc, cha thay đổi thói quen đột ngột: cha vặn đồng cho chạy chậm năm phút. Tôi thắc mắc, hỏi tại sao, cha trả lời: “Phải nghiêm khắc với chính mình nhưng lại rộng lượng với người khác con ạ!” Nghịch lý Thanh minh. Bàn chuyện cải mộ Mẹ, anh Hai nói: – Tôi góp một phần. – Tôi một phần. – Tôi cũng một phần. Thím Tư chen vào, như đùa như thật: – Chú Út hai phần mới phải. Anh Tư đâu hưởng gì đâu?! Chợt nhớ lúc nhỏ, mấy anh em ngủ chung với Mẹ. Đêm, muỗi vào mùng cắn Mẹ. Mẹ không đập, sợ hụt, cứ để muỗi cắn Mẹ no rồi sẽ không cắn các con. Ôi! Tình yêu của Mẹ là thế. Có chia phần bao giờ đâu! Tình già Đêm tối đen. Tiếng con chim cú kêu đâu đó ngoài cây bàng. Ông khó ở trong mình đã mấy hôm. Bà lọ mọ tìm cây sào rồi đẩy đưa bâng quơ trong vòm lá. Con chim cú vỗ cánh bay. Một hạt bụi sa vào mắt bà… Ông trách: “Nó kêu mỏi miệng rồi nó đi, bà đuổi làm gì cho khổ con mắt vậy?”. Hạt bụi cộm lắm nhưng bà không thấy đau; móm mém cười, bà đáp: “Lỡ ông bỏ tôi lại thì sao?”. Mưa đầu mùa Những cơn mưa đầu mùa thường ập đến bất ngờ, nước tuôn xối xả. Hàng hiên nhà tôi đầy người đến trú mưa, ồn ào như chợ vỡ, nhất là cánh bán hàng rong. Tôi thật bực mình vì công việc của tôi cần sự yên tĩnh. Mẹ thì khác, những lúc ấy bà vui như “cá gặp nước”, những kỷ niệm vui buồn ngày xưa với gánh hàng của bà ngày xưa như không bao giờ dứt. Có lúc, bà còn hào phóng mua hết những thức ăn ế ẩm của họ, dù sau đó không sao dùng hết phải đem cho đi. Tôi tỏ ý khó chịu, Mẹ chỉ cười buồn bảo: “Những thứ ấy đã một thời nuôi con khôn lớn đó…”. Tôi nhớ lại những cơn mưa đầu mùa ngày trước, Mẹ gánh hàng về ôm tôi khóc, chợt thấy chạnh lòng… Chèng ơi! Cháu học ở thành phố, lần về thăm quê đem theo cả cô người yêu cùng về. Ngoại mừng ra mặt, lo lắng từ chỗ ngủ, bữa ăn sao cho đứa cháu thật sự vui lòng. Ở quê câu chữ khó diễn đạt, một tiếng ngoại cũng chèng ơi, hai tiếng cũng chèng ơi… Đứa cháu tỏ vẻ không bằng lòng, kéo ngoại ra hè bảo ngoại đừng nói câu ấy nữa, nghe… quê lắm. Ngoại cười hiu hắt và từ đó ngoại ít nói hơn. Nhớ thủơ nhỏ mỗi khi cháu ngã té đau, biếng ăn một chút là ngoại kêu lên hai tiếng: Chèng ơi! Kêu riết thành quen. Còn tiếp....
Cuộc đời thật công bằng đấy các bạn: Khi ta mất đi cái gì đó điều có nguyên nhân của nó, hợp duyên thì đến, cạn duyên thì đi, không gì có thể cưỡng cầu được. Hôm nay, là ngày mà tôi hiểu được những gì gọi là tôi nghỉ mình đã hiểu lâu rồi, nhưng không tôi chả hiểu cái gì cả, chỉ là mê muội là phù phiếm thôi ALL4U ạ. Cám ơn Nàng Đậu, cám ơn Lê Cát Trọng Lý. Hiểu Không nói, kẻ nói không hiểu. Hy vọng ngày nào đó Nàng Đậu cùng Lê Cát Trọng Lý và ALL4U sẽ có đủ duyên để gặp nhau bên ly cà phê "đắng của đời" để nói rằng "đời không đắng như bạn nghĩ". WHY NOT?. Chúc Nàng Đậu luôn yêu đời và an lành trong cuộc sống !